1. Dành cả thanh xuân để chơi caro.
2. Thím ấy là học sinh năng khiếu bên nghệ thuật, tôi thì bên thể thao. Thím ấy học bổ túc Toán tốn nhiều tiền lắm cơ, tôi nghĩ thím ấy chắc giỏi, kêu thím ấy mỗi ngày bổ túc lại cho tôi, chẳng hiểu bổ túc thế nào, từ 4 điểm tôi xuống còn có 1,5 à… Đỉnh cao của tình bạn là khi, cả hai đứa cùng học ngu, một đứa dám chỉ, một đứa dám nghe.
3. Thầy xếp bạn đen nhất lớp với trắng nhất lớp ngồi với nhau, mỗi lần vào lớp đều không nhịn được cười.
4. Hồi cấp Ba cùng xem I’m A Singer trong giờ học, mà mẹ nó, để volume 0 coi được cũng hay.
5. Ông cùng bàn xin tôi đôi giấy kiểm tra, mồm thì nói đếch cho, nhưng tay thì vẫn đang móc giấy chuẩn bị ném vào mặt nó, ơ, sao lại thành cái băng vệ sinh rồi?
6. Bàn tao có một đứa giỏi Hóa, cân hết cả bàn. Cảm ơn ông giời ngay lúc khốn đốn đã cho tao gặp nó
7. Bàn tao hai thằng tuyển toán, bên trái tao cũng là chuyên toán, bên trên tao lại là tuyển toán, 1 đứa chuyên anh, 1 đứa chuyên văn, 1 đứa chuyên cả anh lẫn toán. Chúng mày nghĩ sao khi tao phải ngồi một chỗ toàn quái vật như vậy.
8. Bút không ra mực, tui tháo ngòi bút ra nhờ nó thổi một cái, quay qua quay lại, đã thấy miệng nó đầy mực, bảo thổi chứ hút làm gì không biết nữa.
9. Đang ngồi học thì thím ấy truyền tờ giấy cho tui: “Có đó không?” Lúc ý tui lặng cả người, nhanh chóng vẽ một cái khung chat voice gửi cho thím ấy nghe. Cuối cùng, còn chọc một lỗ ngay giữa tờ giấy đó để mời video call nữa cơ.
10. Giúp cậu bạn cùng bàn tán gái, làm chân sai vặt rồi quân sư quạt mo các kiểu, vẫn không chịu đổ. Sau đó thì cậu ấy tỏ tình với tôi, chúng tôi vẫn bên nhau đến giờ.
11. Nghỉ giữa giờ trưa hôm đó, cậu ngủ trước rồi, tôi nằm nhoài ở một chỗ rất gần nhìn lông mi, mũi, miệng của cậu. Ngủ lúc nào cũng không hay. Được nửa giấc, cậu tỉnh dậy, tự nhiên lấy cái áo khoác che cho hai đứa, rồi hôn lên má tôi, tôi tỉnh luôn. Sau này, cả hai cùng ăn ý không nhắc đến chuyện này. Giờ cậu ấy có bạn gái rồi, tôi vẫn thích cậu ấy.
12. Mỗi lần đánh rơi đồ xuống đất, cúi đầu đi nhặt, cậu ấy sẽ nhấn đầu tôi xuống, không cho tôi lên. Rõ ràng là có thể vẫy vùng tránh khỏi, nhưng tôi chẳng làm vậy. Đây là tôi khi thích thầm cậu ấy, muốn có những tiếp xúc nhỏ với người mình thương.
13. Mỗi người cầm một chai nước suối, bày đặt cạn ly rồi thi xem ai uống nhìn sang chảnh hơn. Cuối cùng phải nói một câu tiếng Anh: “Very delicious!” nữa.
14. “Ê, làm trắc nghiệm xong chưa, cho tao chép với.”
“Ừ, nhưng không biết có đúng không đấy.”
“Không sao, có chép là được rồi.”
“AABCD BADDC ADDDB CCBAD.”
“Tao sửa vài câu để cô không nghi.”
“Good job, my friend.”
Ngày phát bài.
“Tao đúng 14 câu này, ghê chưa.”
“Tao 16 câu lận.”
“Ơ, tao chỉ mà.”
15. Nhớ có lần sắp giờ ăn trưa mà thầy Toán dạy lố, tui bỗng hỏi đứa cùng bàn quickly nghĩa là gì. Cùng bàn là nam, giọng bô bô như vịt đực ý, nói: “Nhanh lên!” Rồi thầy Toán nghe thấy, đuổi nó ra khỏi lớp. Ha ha ha ha ha
16. Tìm cái hình xấu nhất trong sách giáo khoa, sau đó nói với nó: “Đây là mày đó.”
17. Nếu nó nhận ra nhịp rung chân của nó khác với tôi, nó sẽ dừng lại rồi tiếp tục rung cho đều.
18. Mỗi lần nó chỉ đường là nó sẽ vẽ ra rồi chỉ từng chi tiết ở đường đó có gì bao nhiêu cái nhà , bao nhiêu cái hẻm , cái cổng màu gì , cây , cỏ , hoa , lá , … đến cả đường bao nhiêu cái ổ gà nó cũng chỉ ra cho bằng được . Không hiểu hay giả ngu không biết nó cũng ráng ngồi chỉ chừng nào mình hiểu nó mới chịu dừng . Rất có tâm
19. Đứa cùng bàn lại là một đứa chân ngắn, học ngu nhưng éo hiểu sao lại được làm lớp trưởng, còn mình chân dài, cao ráo, đẹp trai, học giỏi lại được làm lớp phó lao động…cuộc sống đúng là ko công bằng.
20. Là nhờ nó mà tôi biết chữ “khốn khiếp” viết thế nào…Mỗi lần hai bên mở miệng ra là y rằng phải cãi nhau tơi bời ám khói lửa nhân gian mới chịu.
Lời kết: Thanh xuân không bao giờ mãi mãi, nhưng khi ấy chúng ta đã sống bằng tất cả những gì tốt nhất mà ta có phải không các bạn.