Câu ca nhẹ giăng đờI taÂm thanh nào trôi vụt xaKhông gian này đâu có chắcCho ta trả lờI được hếtDư âm những ngày quaBuông lơI trôi theo cây viếtThả hồn theo làn mâyBuông xuôi hay nên đI tiếp?ĐÔi chân dường như mất thăng bằngTương lai vĩnh hằng quên đI cơn mơTan trong hư vô ảo
Lang thang cô đơn mình tôi bướcTương lai cô đơn mình tôi ướcĐÊm đen ngày qua cùng mưa rơIPhôi pha lạnh căm ta nào đâu có biết trướcNgã gục ư hình như là hơI vộINỗI niềm tôi đã làm gì nên tộINhững chỉ trích dày xéo nhiều thêmHọ đã quy chụp một từ là chơI trộICó những đêm dài sầu hoen làn mi buồnLệ rơI nhoè phai gắng gượng tôi cầm bútCánh tay run rẩy gồng tâm hồn tan chảyKiếm tìm cảm xúc dù chỉ là một chútNhắm mắt cô độc trơ trọI nơI đâuCho tôi yên bình dù chỉ là một phútThoát xác giữa ngàn khơIThấy thương mình chơI vơICó lẽ nên thả lỏng con tim thôi
Ở đÂu đó phía cuốI con đường kiaNước mắt thôi ngừng trôiỞ đÂu đó phía cuốI chân trờI kiaÁnh sáng đang chờ tôiđậP tan đI trái tim lạnh băngỞ đÂu đó sẽ có ngườI đợI trôngDang tay ôm lấy thân này (ai ôm lấy thân này?)Có lẽ tôi đã tìm được giấc mơ yên bìnhGiảI thoát cho tâm hồn tôiGồng bao nhiêu vết thương giờ tôi là tôi
Ba mẹ tin mày, em trai tin màyLuôn dõi theo từng bước chân màyNiềm Vinh quang tự hào của gia đình nàyCó những đêm mẹ mày khócBa thương mày đến bạc tócĐộNg lực đó không cho phép màyChùn bước chốn chạy đâu hỡI thằng ngu kiaĐứNg dậy đI!Mạnh mẽ cứng rắn đứng lên vượt qua thất bạISống chung vớI những đIều không thể thay đổIBiến tất cả trở thành vô hạINào thức tỉnh đIBật tung xiềng xích đốt cháy hết đam mê và thể xácQuay lưng dang tayÔm trọn bầu trờI yêu thươngNhìn lạI chặng đường để thấy mình là ai
Tương lai ngày mai sầu lo trên trên bờ vaiđườNg muôn lốI phân vân về đâuĐAm mê tìm ta lờI ca mang ngày quaVùi chôn Hết suy tư chìm sâuCảm ơn tất cả chướng ngạICảm ơn mọI sự thất bạIĐÃ tạo nên một con tim bất diệtTrên bầu trờI ngày hôm nay!
Ở đÂu đó phía cuốI con đường kiaNước mắt thôi ngừng trôiỞ đÂu đó phía cuốI chân trờI kiaÁnh sáng đang chờ tôiđậP tan đI trái tim lạnh băngỞ đÂu đó sẽ có ngườI đợI trôngDang tay ôm lấy thân này (ai ôm lấy thân này?)Có lẽ tôi đã tìm được giấc mơ yên bìnhGiảI thoát cho tâm hồn tôiGồng bao nhiêu vết thương giờ tôi là tôi
Ở đÂu đó phía cuốI con đường kiaNước mắt thôi ngừng trôiỞ đÂu đó phía cuốI chân trờI kiaÁnh sáng đang chờ tôiđậP tan đI trái tim lạnh băngỞ đÂu đó sẽ có ngườI đợI trôngDang tay ôm lấy thân này (ai ôm lấy thân này?)Có lẽ tôi đã tìm được giấc mơ yên bìnhGiảI thoát cho tâm hồn tôiGồng bao nhiêu vết thương giờ tôi là tôi!
Có lẽ những nỗI đauđà giúp tôi trưởng thành hơnNhững giọt nước mắtKhiến tôi trở nên mạnh mẽ hơnCảm ơn tất cảI’m Sơn Tùng M-TPRemember me!