Em cần một điểm tựa, để mỗi lúc tâm hồn em trống rỗng, chênh vênh, có một người ở bên, sẻ chia, cho em một bờ vai vững chắc, trao cho em cảm giác an toàn và em có thể khóc ngon lành trong vòng tay ấy… bình yên…
Em cần một điểm tựa, để những lúc tưởng chừng như em sẽ gục ngã trước những thất bại, trước sóng gió của cuộc đời, em có anh, nâng em dậy. Nắm lấy bàn tay thô ráp ấm áp ấy, em biết mình không lẻ loi, cô độc. Nhưng sao khó quá vậy anh…
Em cần một điểm tựa, để sau những giây phút có thực ở hiện tại, bon chen với cuộc sống gấp gáp, xô bồ, được bên anh yên bình lặng ngắm chiều hoàng hôn đỏ thắm, thả chân trần trên bãi cát mịn màng, mặc cho sóng vỗ về, mặc cho gió hát …
Cho em mượn bờ vai anh một chút thôi
Em dựa đủ rồi ngày mai em sẽ trả
Bởi cuộc đời sao chông chênh nhiều quá
Gắng gượng một mình em sẽ ngã mất thôi.
Điều em cần chỉ đơn giản là, cho em mượn bờ vai anh một chút nhé. Để em dựa vào, để em tự làm lành trái tim mình… Rồi một mai, em sẽ tự tin đứng dậy, trả lại cho anh bờ vai ấm áp đó. Em sẽ chào anh, sẽ mỉm cười và đi tìm một bờ vai cho em nương tựa suốt đời. Em sẽ trả lại bờ vai của anh cho một người con gái khác, người con gái nào đó thuộc về anh!
Em cần một điểm tựa, để những khoảnh khắc yếu lòng, trong chốc lát thôi một ai đó có thể làm em đi sai đường, em biết mình vẫn có anh, ở đó, chờ đợi và sẵn sàng giang rộng cánh tay đón em vào lòng.
Bước trên đường mệt mỏi quá anh ơi
Em cần lắm một bờ vai để dựa
Một bờ vai để suốt đời nương tựa
Đông đến xuân qua lần lượt biết bao mùa
- Những Stt hay, chất nói thay tâm trạng cô đơn của bạn
Đã đến lúc em muốn một ai đó cần em bởi em đang cần một bờ vai để tựa vào những khi em vấp ngã… Em sẽ không mạnh mẽ nữa, em sẽ không hóa cho mình lớp mặt nạ cố chấp nữa…. Vì em đã hiểu được anh quan trọng với em thế nào rồi…
Có những lúc em chỉ muốn phó mặc cuộc đời mình cho số phận. Em đã quá mệt mỏi với việc phải gồng gánh mọi thứ. Đôi bàn tay yếu ớt , đôi bàn chân mệt nhoài, em không thể tiếp tục chịu đựng mọi thứ một mình. Lúc này, em thật sự cần một bờ vai để dựa vào, cần một người có thể lắng nghe em nói.
Em cần một điểm tựa, để những khi thấy nhớ, lạc lõng ở thế giới của mình, em có anh, điện thoại cho anh, nghe giọng nói của anh, để làm phiền giấc ngủ mà anh chẳng hề cáu giận, chỉ cười hiền nói chuyện với em, an ủi và ru em giấc ngủ êm đềm.
Em cần một điểm tựa, để khi những buổi như mưa chiều nay, lạnh buốt toàn thân, ước chi có một cái ôm thật chặt để lòng em lại ấm, không còn sợ mưa gió bão bùng ngoài kia. Để em biết ấm áp trong trái tim anh!
Con gái độc lập không phải là chuyện xấu. Nhưng hậu qủa của nó là sự cô đơn không thể tả được. Buồn… em cũng biết buồn chứ. Một cô gái càng sống nội tâm thì càng khó nói cho người khác nghe. Em cần lắm một bờ vai để tựa vào và khóc, khóc òa cho vơi nỗi đau thương.
Không phải lúc nào em cũng cần lời khuyên. Đôi khi, điều mà em cần thực sự là một bàn tay để năm, một đôi tai để nghe, một bờ vai để gục vào và một trái tim để hiểu con người em.
Em mệt rồi, cho em mượn bờ vai
Một chút thôi ngày mai em sẽ trả
Đừng hỏi em thêm điều gì nữa cả
Em mệt rồi muốn được tựa vào vai anh.
Em cũng là con gái, mạnh mẽ đến đâu rồi cũng có lúc yếu đuối, đam mê tự do đến đâu, cũng có lúc cảm thấy cô đơn… Và sau những ngày rong ruổi mệt nhoài, một mình đối diện với đủ thứ khó khăn của thế giới này, ta cũng cần lắm chứ – một bờ vai rộng, một bàn tay ấm, để ta tìm chút bình yên, để ta nghỉ ngơi, để ta có niềm tin bước tiếp.
Lời kết: Có lúc ta đã nghĩ rằng mình có thể một mình vượt qua tất cả. Nhưng đến khi đứng ở vạch đích của cuộc đời, ta vẫn cảm thấy thiếu một thứ gì đó. Thẳm sâu trong ta biết rằng dù có chối bỏ thế nào, ta vẫn khát khao một ai đó thấu hiểu mình, yêu thương mình, làm một chốn tựa nương cho ta…