Trái tim đã một lần lỡ nhịp thì rất khó để yêu ai một lần nữa nhưng quay lại cũng sẽ ràng buộc tâm hồn của nhau bởi lẽ còn gì nữa đâu mà quay về.
Rõ ràng đã có kẻ buông tay và có kẻ đã níu giữ lại nhưng rồi bàn tay bé nhỏ chẳng thể giành giật lại được bàn tay to lớn và rồi người ta cứ mãi vụt bay đi như cơn gió lặng. Em từng khóc hết nước mắt và nói với anh rằng: “Một khi đi đừng quay trở về anh nhé. Tim em không đủ rộng để dung thứ đâu anh ạ.”…
Em dễ mủi lòng lắm, nhưng em biết anh đã bội phản em một lần thì chẳng có lí gì mà không làm thêm một lần nữa. Em sợ lắm. Em không đủ dũng cảm để gắng gượng nếu bị anh phản bội một lần nào nữa đâu. Vậy nên hôm qua em đã bỏ chạy khỏi anh trong dòng nước mắt chát đắng, mặn mòi.
- Stt sau cùng Em không cần một tình yêu lưng chừng ?
Nếu đã đi thì làm ơn hãy bước ra khỏi cuộc đời em một cách đàng hoàng và đừng quay lại nữa, đừng cứ năm ba tháng lại nhắn cho em một tin, vì anh có biết không cứ mỗi lần như vậy là trong lòng lại nhen nhóm một thứ hy vong, dẫu biết rằng sẽ không bao giờ chạm tới được. Nên xin anh hãy để lòng này được yên, sẽ có những lúc thắt lòng nhưng hãy để em tự cảm nhận nó một mình vì lâu nay em cũng đã quen thứ cảm giác này rồi
Trước lúc anh rời xa, em đã nói với anh rằng “Khi đi đừng quay đầu lại” chắc chắn anh đã nghe rất rõ câu nói này, em đã lặp lại nó rất, rất nhiều lần để hòng anh đừng bỏ em mà đi, vậy mà anh vẫn can tâm để mình em bơ vơ giữa mảnh đất hoang dại này.
Không có anh, em học cách mạnh mẽ để đứng trước những ngã vấp của cuộc đời, em tự mình xoay chuyển tình thế khó khăn, không cần nhờ vả, dù có thất bại đôi lần nhưng sau cùng em rút ra cho mình được nhiều bài học đáng quý và là kinh nghiệm quý báu cho tương lai.
Vậy nên anh có quay về hay không giờ đối với em không còn quan trọng nữa, quá mệt mỏi để mỗi ngày chăm lo cho anh, chờ tin nhắn của anh, đợi anh đón đưa mỗi lúc tan tầm… em tự làm được hết.
Anh, dựa vào cái gì để xin em tha thứ? Dựa vào cái gì mà nghĩ em sẽ ngoan ngoãn nghe theo anh, cùng nhau bắt đầu lại?
Anh, giờ phút này đây trở nên nực cười biết nhường nào!
Em không phải là người thay thế để anh tìm về những lúc thất bại hay đổ vỡ, càng không phải là người dễ dãi đến nỗi có thể sau bao tổn thương anh gây cho, vẫn một lòng yêu thương anh không thay đổi.
Nên từ mai, anh hãy đi đi, trái tim này không có ngăn dung thứ cho những kẻ đã làm mình khổ đau. Em còn nhớ như in ngày anh thu dọn đồ đạc để ra đi, em khóc như mưa còn anh thì tỉnh bơ như chưa có chuyện gì. Giờ thì anh cứ khóc, em cứ làm việc, cứ sống như ngày hôm qua đã từng.
Đối với em và mối tình đơn phương vừa dài vừa rộng này, mong rằng anh sẽ không biết. Chẳng thà anh không biết để em còn có lý do để khuyên can trái tim mình từ bỏ. Còn hơn là anh biết rồi mà ngoảnh mặt làm ngơ, hoặc đoái hoài đến em một chút như em đang cầu xin lòng thương hại.
- Stt chất chứa những tâm tư Có những ngày mưa yên bình như thế
Người ở lại không phải là một không gian tĩnh lặng chờ đón bạn về. Không phải là kỷ vật để khi nào bạn nhớ thì mang ra xem, sau đó lại cất vào một góc tủ. Nếu bạn yêu người, bạn đừng trách móc người sao không đợi bạn quay trở lại, bởi bạn đã sai, là bạn đã gây ra vết thương cho người mà mình từng yêu thương.
Làm gì có ai mãi đứng đợi sau lưng anh? Làm gì có ai vẫn giữ vẹn nguyên được mối tình khi đã bị đối phương buông tay rồi nhẫn tâm vứt bỏ?
Khi bạn là người bước đi – bạn có nghĩ là sẽ có ngày quay trở lại không? Chắc chắn là không, bởi những cảm xúc mới, những háo hức với một người mới sẽ lôi cuốn bạn mãi miết chạy theo, chiếm hữu toàn bộ vùng nhớ của bạn. Mọi thứ thuộc về kỷ niệm với người cũ dường như bị che mờ thậm chí khi bạn nhìn về phía vùng trời ấy chỉ là một màu mây xám xịt, bởi thế những đam mê những cảm xúc mới đã che lấp đi cái gọi là kỷ niệm cũ.
Chuyện cảm xúc thay đổi, không phải lỗi của riêng ai, chỉ là yêu thương đã phai mà không cách nào tô đậm. Nếu quay lưng đi trước vì cảm xúc đã vơi đã cạn, vậy thì hãy quyết tâm để đừng bao giờ muốn trở về. Em đã phải trải qua một quãng thời gian dài tập chịu đựng đau thương, học cách giữ chặt trái tim đầy vết nứt để không trơ lỳ chạy tới bám chặt lấy tay anh níu kéo, cũng cố gắng để nửa đêm không đột nhiên thức giấc thấy nước mắt thấm đẫm gối, hoang hoải ngày qua ngày chấp nhận rằng, em phải để anh bước ra khỏi cuộc sống của em, vĩnh viễn.
Người ta từng nói, những gì đã từng nhẫn tâm cắt đứt, sẽ không còn cơ hội nối liền. Huống chi em đã đốt sạch hy vọng lẫn cảm xúc nơi anh, chứ chẳng còn nuôi dưỡng mảnh tình cũ với những kỷ niệm khi xưa một chút nào. Anh nghĩ, anh có thể quay về như chưa có chuyện gì xảy ra sao?
- Những Stt buồn đã kết thúc rồi xin đừng làm phiền nhau nữa có được không ?
Đã quay lưng rồi, thì đừng hối hận. Ngày đó anh đi, giữa chúng ta đã chấm hết. Và cũng từ ngày đó trở đi, em bắt đầu cảm thấy may mắn, vì một người không xứng đáng, đã vĩnh viễn bước ra khỏi cuộc sống của em, như thế!
Lời kết: Tình yêu đã ra đi hãy để nó trở thành một kí ức trong tâm tưởng của mỗi người, quay về làm gì khi nó là vết thương khó lành, là những tháng năm nhuốm màu đau thương như thế. Anh đã buông tay thì đừng quay lại để làm tổn thương nhau thêm một lần nữa.