Ngày trước khi yêu anh là em chọn, em chấp nhận tất cả để được ở bên anh. Biết không anh, cuộc đời này muôn nẻo, chân bước mệt nhoài em vẫn kiếm tìm bóng anh. Anh có biết rằng, giữa dòng đời bận bịu, em đợi chờ chỉ một chiều bên anh. Em yêu anh trong một ngày nắng, giọt mồ hôi nồng còn vương màu ký ức, chẳng thể quên bao tháng ngày bay nhảy, chẳng sợ mưa to, chẳng ngại hanh hao.
Em chọn yêu anh, là em chọn khổ, biết rằng khổ nhưng chẳng thể buông. Anh biết không, tất cả đều là đầu tiên, là lần đầu tiên em khóc nức nở vì biết em chẳng thể có anh. Mây đen vần vũ nhưng hạt mưa thì trong suốt, lý trí em mù mờ nhưng con tim em rất rõ, em yêu và không thể quên anh được. Anh ở đó, nhưng xa xôi quá, tay em níu chẳng tới, vô vọng đến nghẹn ngào. Nếu một ngày anh không còn cần em nữa, trước khi anh rời xa em, xin anh hãy để em rời đi trước đã…
Đừng hỏi em có giận anh không, khi anh chẳng can đảm đối diện với thực tế cuộc sống. Em giận, giận lắm, giận anh và giận cả chính mình, tại sao không là em, tại sao không sớm hơn, em chẳng tiếc nuối gì khi yêu anh, vì em đã chọn và đã sống trọn vẹn với thương yêu. Chỉ nên tiếc nuối khi mình chưa đặt chân lên con đường mang tên nghiệt ngã để nếm trải vị đời anh nhỉ?
- Status lắng đọng Đi qua những miền nhớ, những yêu thương đã từng rất quen
Em trân trọng và yêu quý anh nhiều hơn tất cả. Ngẫm nghĩ và chát chúa với đời, em thở dài, cảm thán, bản thân em cũng chưa đủ can đảm để vượt qua cái gọi là giới hạn cuộc sống cho nên em chẳng thể giận anh mà chỉ biết rằng em đang yêu một tình yêu không có kết quả…Cho nên nếu một ngày anh không cần em nữa, hãy để em bước đi nhẹ nhàng, anh nhé.
Cuộc đời này khó hiểu nhất chính là tình cảm con người. Yêu thương nhau dài lâu đến mức nào đi chăng nữa, thì cũng có một ngày làm người xa lạ được. Lúc còn bên nhau thì muốn bên nhau từng giây từng phút, nhưng rồi đến lúc ra đi, thì nhất quyết một lần cũng không quay đầu lại…
Khi một người không còn yêu một người nữa, thì nước mắt của người kia dù có rơi nhiều đến mức nào đi chăng nữa, cũng không thể giữ lòng của người kia ở lại. Dù sự thật có khó chấp nhận đến mức nào đi chăng nữa, thì người còn lại cuối cùng cũng phải chấp nhận rằng người đó sẽ ra đi.
Tình yêu thì không thể lựa chọn, thế nhưng đôi lúc người ta vẫn dằn lòng lựa chọn ở bên hay không ở bên một người. Bởi vì yêu hay không yêu, nhiều lúc còn đi cùng với phù hợp, hay là không phù hợp. Tình yêu, rồi cũng không thắng nổi rất nhiều thứ…
Sự thay lòng đổi dạ của con người, nhiều lúc cũng chỉ trong phút chốc mà thôi. Một phút trước còn là một phần trong cuộc đời của một người, thì ngay phút sau, họ cũng có thể trở thành vô nghĩa trong cuộc đời của một người. Tình cảm con người là như thế, chúng ta không thể hiểu người khác, cũng như nhiều lúc không thể hiểu được chính mình.
Thỉnh thoảng em về, biết ba và mẹ thật sự muốn hỏi thăm về anh lắm, bởi cứ nhắc những chuyện tương tự không thôi, nhưng sợ em buồn nên chẳng dám hỏi, em cũng mặc cho qua. Em lớn hơn rồi đó chứ anh nhỉ. Nhưng mà vẫn thế thôi, lâu lâu em lại sợ về nhà, bởi nơi đó cho em nhiều suy nghĩ về anh, về chuyện mình lúc trước.
Hôm nay, em nghĩ về anh, nghĩ cho anh và nghĩ về mình ngày ấy, tự dưng em muốn khóc, cổ họng cứ nghèn nghẹn. Không phải tủi thân cũng chẳng là vẫn yêu, có lẽ vì em tiếc quãng thời gian dại khờ. Bỗng dưng em lại sợ về nhà, thật sự tên của anh có cái gì đó “ám ảnh” em.
Cho đến bây giờ em vẫn không hiểu, mình vì cái gì mà lại hoang hoải hoài như thế. Em không còn vương, không còn thương nhiều nữa, anh cũng chỉ tồn tại như mọi người vẫn tồn tại thôi, thế mà em vẫn cứ thấy chút gì đó lặng trầm khi chợt nhớ về sự tồn tại của anh như lúc này.
Cũng khá lâu rồi những cảm xúc, những suy nghĩ của em có thể ngưng đọng tồn tại một mình anh, duy nhất anh và chẳng còn thứ nào khác nữa.
Chẳng thể nói rằng em và anh đã từng yêu, bởi có lẽ mình em thôi còn anh thì nắm buông bất chợt. cũng lâu rồi em tự cố gắng quên đi sự tồn tại của anh, không phải bởi bên cạnh em bây giờ cũng có một người thương em lắm, em cũng chẳng biết tại sao mình lại cố gắng cho rằng anh không còn tồn tại nữa.
Em không còn hận, cũng chẳng còn ghen ghét anh nữa. Em thấy mình khác, thật sự là rất khác em của lúc trước rồi. Không phải vì tình, không phải vì hận, càng không phải vì anh đã bỏ rơi em, có lẽ vì tiếp xúc với nhiều điều nhiều thứ mà em thì chẳng còn ai bao bọc hay bảo vệ nữa nên tự có suy nghĩ khác đi thế thôi.
Đến bây giờ, ngay lúc này, chẳng hiểu sao em lại mò vào facebook anh, em lại muốn biết cuộc sống anh thế nào rồi, anh vẫn như thế và chẳng khác 1 năm trước là mấy, em vui vì điều đó.
- Status ý nghĩa Cô gái à tuổi 22 đừng vội lập gia đình, còn rất nhiều điều đợi em khám phá
Em hài lòng lắm cuộc sống của mình hiện tại, em cũng mừng vì mình không làm nên điều gì sai lầm trong quá khứ, bởi chỉ cần em im lặng tất cả mọi chuyện vẫn sẽ tốt đẹp trọn vẹn không khiến ai buồn thêm.
Chúng ta chưa từng vì nhau và yêu nhau sâu đậm như những người khác, cũng không hề có một chuyện tình đẹp hay một mối quan hệ không tên. Chúng ta bên nhau, chấp nhận cùng nhau, chúng ta là một đôi, mối quan hệ có tên hẳn hoi đó chứ.
Nhưng nhìn lại, yêu chẳng phải yêu mà thương cũng chẳng thành. Một mối quan hệ đáng lẽ ra kết thúc là hợp tình hợp lý, thế mà lại ám ảnh em mãi hoài chẳng nguôi anh có thấy lạ không cơ chứ.
Em có một người luôn vì em, tất cả mọi thứ đều hy sinh vì em, anh ấy thương em thật nhiều khi vì em mà chẳng màng đến bản thân mình, trực giác của người con gái luôn nhạy bén và em tin rằng mình không sai.
Em biết ơn vì điều đó, em trân trọng cũng thương thật nhiều. Anh cũng thế, cuộc sống của anh vẫn ổn, anh cùng chị ấy vẫn ấm êm cùng nhau đi trên đoạn đường.
Lời kết: Hai chúng ta chẳng còn day dưa hay ai vì ai mà khổ, thật sự chẳng còn ảnh hưởng gì đến cuộc sống nhau cả. Em không còn thương anh nữa, anh cũng chẳng còn nhớ gì đến sự tồn tại của em, thế vì sao em lại cứ hoang hoải hoài mãi về anh, một người đã từng….